Một là, tài nguyên du lịch
rất đa dạng.
Hai là, tài nguyên du lịch
có tính hấp dẫn. Đây là đặc trưng bản chất nhất của tài nguyên du lịch.
Ba là, tài nguyên du lịch
có tính độc quyền. Dù là tài nguyên tự nhiên hay văn hoá, chúng đều có đặc tính
riêng và là yếu tố riêng có, yếu tố đặc thù của một vùng đất nào đó. Tính đặc
thù càng cao thì sức hấp dẫn của chúng càng lớn.
Bốn là, tài nguyên du lịch
có tính mùa vụ. Đặc điểm này bị chi phối bởi điệu kiện địa hình, vị trí địa
lý...
Năm là, tài nguyên du lịch
là không thể di chuyển về vị trí địa lý. Trên thực tế, tại một số nơi, để tăng
thêm sự hấp dẫn khách du lịch, người ta mô phỏng một số tài nguyên cụ thể nào
đó. Tuy nhiên, các công trình mô phỏng hoặc các tác phẩm nghệ thuật được tái hiện
không thể có giá trị như tài nguyên gốc và không thể thay thế được tài nguyên gốc.
Sáu là, tài nguyên du lịch
cố đặc tính dễ bị tổn thất do các yếu tố khách quan và chủ quan (tác động của
mưa, bão, lụt, độ ẩm không khí hoặc sự tàn phá của con người...).
Bảy là, tài nguyên du lịch
có tính biến hoá, thay đổi'trong quá trình phát triển chung của xã hội. Đặc điểm
này được thể hiện rõ đối với tài nguyên văn hoá vô hình.
Tám là, tài nguyên du lịch
cố thể là kết quả của lao động sáng tạo. Các tài nguyên du lịch mới có thể được
hình thành và phát triển theo trình độ khoa học công nghệ, phát triển kinh tế của
một quốc gia, một vùng nào đó.
Vói các đặc trưng đó, vệc
khai thác các tài nguyên du lịch phải đảm bảo nguyên tắc: giải quyết hài hoà mối
quan hệ giữa lợi ích kinh tế và bảo tồn các giá trị vãn hoá và thiên nhiên; nói
cách khác, phải chú ý khai thác theo hướng phát triển bền vững.
Đọc thêm tại:
Đọc thêm tại:
- http://vongquanhdatviet.blogspot.com/2014/11/ieu-kien-ve-co-so-ha-tang.html
- http://vongquanhdatviet.blogspot.com/
- http://vongquanhdatviet.blogspot.com/2014/11/du-lich-la-gi.html